Nhịp điệu mượt mà và lối chơi chữ độc đáo tạo nên album rap biểu tượng.
37
Vào năm 1993, Wu-Tang Clan đã mang đến một phong cách tươi mới, khác biệt với lối rap gangsta hào nhoáng của thể loại G-funk đang “làm mưa làm gió” lúc bấy giờ. Nếu so sánh nhịp điệu lôi cuốn, mượt mà của Dr. Dre với bộ phim Terminator 2 thì các bản nhạc thô sơ, gai góc nằm trong album đầu tay của nhóm (được chính thành viên RZA sản xuất) lại giống với tác phẩm Reservoir Dogs. Xuất thân từ đảo Staten, một khu vực ít được biết đến của New York, Wu-Tang đã tạo ra thứ âm thanh độc đáo khi pha trộn các sample nhạc soul hoài cổ, nhạc nền của phim võ thuật thời xưa với những đoạn keyboard ồn ào, tiếng rít của băng từ, tiếng búng tay và cả những khoảng lặng đột ngột.
Khác với hàng loạt nhóm nhạc ít thành viên ra đời ở giai đoạn hậu MTV, Wu-Tang là một tập thể gồm chín người, với nhiều phong cách đa dạng: từ lối rap táo bạo nhưng đậm chất thơ của Raekwon, Ghostface Killah, Inspectah Deck, giọng hát dữ dội, độc đáo của Ol’ Dirty Bastard cho đến ca từ tinh tế, flow hiện đại của GZA, Masta Killa, sự dẫn dắt khéo léo của RZA, tiếng hét chói tai của U-God hay chất giọng quyến rũ của Method Man (từng thu hút sự chú ý với bản hit mang tên mình).
Mặc dù Wu-Tang Clan nổi tiếng với những bản rap đượm buồn, tiêu biểu như bộ ba ca khúc “Can It Be All So Simple,” “C.R.E.A.M.” và “Tearz” viết nên câu chuyện lôi cuốn, nhưng thật khó để nắm bắt hết kho tàng âm nhạc cũng như những ca từ ẩn dụ của họ. Âm nhạc của Wu-Tang gai góc và mang đến sự khuấy động mạnh mẽ cho làng nhạc rap. Các nghệ sĩ như Odd Future, rapper Logic, Pusha T hay ngôi sao Young Thug với phong cách phóng khoáng đều ít nhiều chịu ảnh hưởng bởi Wu-Tang theo những cách khác nhau.