Các rung cảm táo bạo, cuồng nhiệt qua góc nhìn của huyền thoại âm nhạc.
4
Sẽ thật thiếu sót nếu bạn kể cho ai đó về Prince, một thiên tài âm nhạc với cá tính mạnh mẽ, mà không nhắc đến các tác phẩm xuất sắc trong sự nghiệp, đặc biệt là album Purple Rain kinh điển. Thành công của đĩa nhạc càng trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết khi nam nghệ sĩ phải đối diện với muôn vàn thử thách và định kiến trong quá trình thực hiện, biến nó trở thành tác phẩm nổi bật nhất trong di sản âm nhạc của một huyền thoại.
“Ca khúc Purple Rain đã giành được giải thưởng Oscar. Sẽ không thể có bất kỳ album nào vượt qua tác phẩm của Prince về tầm ảnh hưởng đối với chính trị, vì ông ấy đã tạo ra nó theo cách của riêng mình.”
Với phân nửa số bài hát lọt vào top 10 các bảng xếp hạng âm nhạc, album đã biến Prince Rogers Nelson từ một tài năng sáng giá (như trong bộ phim bom tấn mùa hè dựa trên chính cuộc đời của nam nghệ sĩ) trở thành một trong các siêu sao nhạc pop được biết đến nhiều nhất trên toàn cầu. Tuy bộ phim cùng tên cũng có sức hút riêng (nhờ vai diễn đột phá của Morris Day), thế nhưng lại trở nên “lép vế” trước các bản nhạc phim vô cùng ấn tượng. Bằng tài năng và tư duy xuất chúng, Prince đã khéo léo pha trộn nhiều thể loại như pop, soul, dance, rock, R&B và funk để tạo nên chín ca khúc hoàn hảo, khiến mọi thứ xung quanh bị lu mờ.
Sự xuất sắc của Purple Rain nằm ở khả năng kết hợp những cung bậc cảm xúc đối lập, như sự ham muốn, chân thành hay sự gắn kết và cảm giác lạc lõng, trở thành bữa tiệc âm nhạc liền mạch và vô cùng thống nhất. Prince khiến nỗi đau trở nên thật gợi cảm (“When Doves Cry”), trong khi sự cứu rỗi lại mang đến cảm giác táo bạo và hoang dại (“Let’s Go Crazy”). Các bài hát về chủ đề tình dục đã chạm đến cõi sâu nơi tâm hồn, thậm chí tạo ra cảm giác lâng lâng (“Darling Nikki”, “Computer Blue”). Trong khi đó, những sáng tác về đề tài tâm linh được thể hiện ấn tượng bởi màn độc tấu guitar của nam nghệ sĩ (“Purple Rain”). Không chỉ phá vỡ các kỷ lục, album còn vấp phải rất nhiều chỉ trích, điển hình như phản ứng gay gắt của Tipper Gore (vợ của cựu Phó Tổng thống Al Gore). Bà đã lên án ngôn từ phản cảm được sử dụng trong ca khúc “Darling Nikki”, khi miêu tả một cô gái “tự sướng” với cuốn tạp chí, làm dấy lên cuộc tranh luận sôi nổi tại Quốc hội về tính đạo đức của nhạc pop. Mọi người thường so sánh Prince với Jimi Hendrix bởi cách pha trộn các âm hưởng đối lập, như âm nhạc của người da trắng và người da đen, hay giai điệu thiêng liêng và trần tục. Sự thật chứng minh rằng, Prince là người khởi xướng điều đó và cho đến tận ngày nay vẫn chưa có ai sánh kịp.